tình yêu hữu danh vô thực

Nếu một người thực sự yêu bạn, chàng sẽ hiểu rằng có một số điều mà bạn phải làm, điều đó có thể không phải là tốt nhất cho anh ta 8. Nếu thực sự yêu bạn, chàng sẽ hỗ trợ bạn khi bạn đạt được mục tiêu của mình hay theo đuổi sở thích của bạn. Cách 3: Chú ý cách người đó cư xử 1. Xem nếu người đó thực sự có thể là chính mình bên cạnh bạn không. Đâu phải đâu, tình yêu luôn tràn ngập trong con, chỉ là những lo lắng, những giận dữ, những sợ hãi đã chiếm hết vị trí của nó nên nó không biểu hiện được. Bây giờ, chỉ cần con yêu thương người vô điều kiện, cho dù là bất cứ ai, bố mẹ, con cái, bạn bè, người xa lạ, kẻ thù…con sẽ nhận ra thứ tình yêu thương thiêng liêng luôn hiện hữu trong mình. Việc Bác lựa chọn con đường cách mạng vô sản cũng xuất phát từ tình hình của cách mạng nước ta lúc đó, cũng như từ yêu cầu của cách mạng Là nước thuộc địa nửa phong kiến, chịu ách áp bức bóc lột của thực dân Pháp. Tinh Huy Vô Chủ là tiền tệ đặc biệt sử dụng để mua vật phẩm hiếm hơn, Mối Duyên Vương Vấn hoặc Tương Ngộ,hoặc nhân vật và vũ khí hàng tháng từ Đổi Bụi Ánh Sáng.Nếu người chơi nhận được vũ khí 4/5 ★ từ một lần Cầu Nguyện hoặc một nhân vật đã sở hữu,sẽ nhận được Tinh Huy Vô Chủ. Số Pragma là một loại tình cảm thực tế, thậm chí là thực dụng vì lợi ích chung nào đó. Trong tình yêu này, tất cả hấp dẫn về lãng mạn, tình dục chỉ là yếu tố phụ vì Pragma tập trung vào việc đạt được những mục đích đã được đề ra. Le Meilleur Site De Rencontre Non Payant. Hậu sự của Tiểu Địch, cơ bản đều do Cố Trường Dạ thu mỗi khi nhìn thấy Giản Ngưng, đều có loại suy nghĩ cô sẽ ngã xuống giống như Tiểu Địch, nhưng kì tích, cô vẫn đứng khi Tiểu Địch mất, Giản Ngưng đến bệnh viện thăm Giản Trung kể bác sĩ khuyên ngăn gì, cô vẫn ôm ông khóc nức quả bị Giản Trung Nhạc vô thức đánh một cái, trên mặt còn lưu lại vết bầm Trường Dạ nhận được điện thoại, nhịn không được gào lên, “Làm sao lại để mất cô ấy rồi?” Hắn không kìm được tức giận, trực tiếp ném thẳng điện thoại xuống Trường Dạ đá mạnh vào tường, hắn biết tâm tình hiện tại cô bất ổn, không muốn nhìn thấy hắn, nên đã cho người đi theo, đề phòng cô xảy ra bất bệnh viện, người của hắn nghĩ cô cùng lắm chỉ vào thăm Giản Trung Nhạc, một lúc sau mới phát hiện không thấy cô Trường Dạ lái xe ra ngoài, hôm nay trời lạnh hơn một chậm chạp mưa phùn, chỉ chốc lát nước đã bám đầy cửa kính khi biết được bệnh tình Tiểu Địch, hắn biết sẽ có ngày biết tin cô còn sống, trái tim đã khô cằn của hắn nảy lên loại một kích động, giống như nơi nào đó đang đóng băng tự nhiên có ngọn lửa hừng hực thiêu giận lão Tam, nhưng rất nhanh, phẫn nộ tiêu tán, không gì quan trọng bằng việc cô đã trở nghĩ rốt cuộc ông trời cũng cho hắn cơ này, hắn sẽ giữ cô thật hiện tại hắn mới hiểu được, cơ hội nào cũng cần phải trả giá, hơn nữa giá lại quá lo lắng Giản Ngưng sẽ vì Tiểu Địch mà mất đi dũng khí sống, nên đã cố dùng thủ đoạn ép cô sinh nhất sau khi Tiểu Địch đi rồi, giữa bọn họ còn có một đứa nhưng cô không muốn vì hắn sinh con. Nghĩ đến vẻ mặt quyết tuyệt kia của cô, hắn không khỏi cười hai người sẽ không có đứa con nào nữa, ngay cả một sợi dây ràng buộc mỏng manh cũng Trường Dạ đi khắp nơi tìm kiếm cô, cũng cho người của lão Tứ đi tìm, hắn thực sự sợ cô sẽ kích động, làm chuyện không nhiêu người tìm kiếm Giản Ngưng trong thành phố, nhưng ngay cả một tin tức cũng không Trường Dạ trầm mặc một lát, quay đầu xe, hắn nghĩ ra một chỗ cô có thể quả nhiên ở trước mộ Tiểu không phải hắn đến gần, cũng không phát hiện cô đang ngất mặc quần áo thật dày, nhưng đã bị mưa thấm ướt cô nhắm chặt, Cố Trường Dạ thế nhưng không dám nhìn đến nét mặt cô, cô giống như đang ngủ, cũng giống như sẽ không bao giờ tỉnh sốt cao, hôn mê bất tỉnh… Sắc mặt Cố Trường Dạ xanh mét, mấy vị bác sĩ bị hắn chất vấn hồi cảm thấy cũng thật lạ, thuốc đã tiêm mấy liều, theo lẽ thường cô phải hạ sốt rồi mới cô vẫn sốt cao, so với thời điểm mới đưa về thậm chí còn nghiêm trọng hơn, nếu cứ tiếp tục như vậy, e rằng nguy hiểm tới tính mạng.“Khả năng bệnh nhân không muốn tỉnh lại…”“Ý thức rất yếu…”“Cứ như vậy, chỉ sợ…”Cố Trường Dạ không nghe nổi, vụt lên túm cổ áo bác sĩ, “Một cơn cảm lạnh mà các ông cũng không chữa được, tôi tốn nhiều tiền chỉ để nuôi một đám lang băm hay sao?”Chu Thừa Nghiệp lập tức tiến lên nới lỏng tay Cố Trường Dạ ra, dùng ánh mắt ý bảo bác sĩ mau mau rời Trường Dạ xoay người, hung hăng đánh một quyền lên Trường Dạ biết Chu Thừa Nghiệp định an ủi hắn, liền đẩy cậu ta ra, ánh mắt gắt gao nhìn cô đang nằm trên mặt trắng bệch thường ngày của cô, giờ phút này lại hồng hào đến nhức nhắm mắt lại, như thế nào cũng không ngăn được cỗ bất lực trong lòng bốc Địch không còn, hắn có thể không đau lòng sao? Nhưng hắn phải kiên cường, bản thân một người đàn ông, tuyệt đối không thể ngã cảm giác này, nhìn người mình yêu thương phải nằm xuống, so với chính bản thân mình chết còn đau khổ đó Hoàng thành chưa được như bây giờ, cũng chỉ là đám côn đồ nhãi ranh ô Trường Dạ trưởng thành cùng anh em, kiên định tin đầu là Lương Kim Bằng, mắc bệnh kiêu ngạo lại hay đa nghi, thận lúc Cố Trường Dạ chậm rãi có thế lực của riêng mình, Lương Kim Bằng tìm trăm phương ngàn kế muốn giết Cố Trường Trường Dạ biết tính cách Lương Kim Bằng, nếu hắn không phản kích, vậy chỉ có con đường điểm đó thế lực Cố Trường Dạ vẫn chưa đạt đến đỉnh điểm, thậm chí còn bị phân năm này, Lương Kim Bằng cố ý chèn ép hắn, nhưng cũng không dám chân chính ra Trường Dạ theo Lương Kim Bằng nhiều năm, nếu trực tiếp động thủ, e sẽ làm anh em không họ muốn đặt cược một chuyến làm ăn, trung thành cùng nghĩa khí, điều này Lương Kim Bằng hiểu Kim Bằng không dám tùy ý động vào Cố Trường Dạ, nhưng cũng không từ bỏ ý niệm giết chết Cố Trường Dạ trong sai Cố Trường Dạ đi làm một cuộc giao giao dịch này, mức lợi ích khổng lồ, hơn nữa quan hệ ngoại giao cũng rất lớn, làm cho mọi người tin tưởng Lương Kim Bằng đối với Cố Trường Dạ thực sự coi Trường Dạ không tiện từ chối, lại phải dốc hết sức hoàn thành, nếu không, mọi chuyện chắc chắn hắn sẽ phải gánh hắn gặp chuyện không may, không chỉ có mình hắn, mà anh em đi theo hắn cũng bị liên kia còn không biết bao nhiêu kẻ ngày đêm nguyền rủa Cố Trường Dạ chết để đoạt lấy cơ hội trong tay hắn, chuyến này, hắn không những đặt cược bản thân mình, còn đặt cược cả tính mạng anh Trường Dạ làm việc cẩn thận, trước đó có ngụy trang đến vài quán bar nhỏ để xem xét tình bar nhỏ nhưng nhiều người đi lại, tập hợp đủ mọi loại ngành Trường Dạ chuẩn bị tốt tất cả xong, mới dẫn người đi giao khi người của hắn đã đến địa điểm giao dịch, đối phương lại không thấy Trường Dạ đã cảm thấy có điểm không thích hợp, liền nhanh chóng rút này người của bang phải khác đột nhiên lao ra, trực tiếp muốn trừ khử bọn lòng Cố Trường Dạ đã biết, Lương Kim Bằng muốn mượn tay người khác loại bỏ lúc hắn chết, Lương Kim Bằng cũng tuyệt đối không liên nữa cho dù hắn không chết, giao dịch không thành, uy tín của hắn cũng giảm đi một mình Cố Trường Dạ đánh không lại nhiều người, hắn bị thương, phải mau chóng tìm cách tẩu khắc đó hắn quyết định, Lương Kim Bằng, người này không giết không này nhờ Quan Điềm kéo dài thời gian, người của Lương Kim Bằng lâu sau mới tìm được Trường Dạ trở về, Lương Kim Bằng liền công khai tỏ vẻ bất hóa bị người ta đoạt đi rồi, Cố Trường Dạ chỉ có thể âm thầm chịu đựng, hết thảy đều nhận hắn chuẩn bị không đối không đánh rắn động cỏ tới Lương Kim lúc hắn âm thầm chuẩn bị đối phó với Lương Kim Bằng, Lương Kim Bằng lại chỉ đích danh hắn cưới Thiêm kim tiểu thư của Giản thị, Giản nhiên Cố Trường Dạ cự Kim Bằng càng thêm bất mãn, thậm chí trước mặt mọi người nạt nộ, nói Cố Trường Dạ không để hắn vào mắt, ám chỉ nếu hắn không nghe lời thì lập tức cút Trường Dạ còn chưa kịp hành động gì, Quan Điềm đã tự tức giận, anh em của hắn đều can ngăn hắn không được làm bừa, nếu không hậu quả khó gánh khó khăn lắm mới dằn lòng mình nhịn xuống, chỉ có nhịn mới có thể báo thù cho Quan có nhịn mới có thể khiến tất cả những người kia phải trả giá Trường Dạ đồng ý với đề nghị của Lương Kim Kim Bằng muốn hắn cưới ai, hắn liền để Lương Kim Bằng nghĩ Cố Trường Dạ là con kiến trong tay hắn, muốn làm gì thì làm. Chỉ là Lương Kim Bằng ra ngoài lại nói muốn tốt cho tiền đồ của Cố Trường gia có quyền lực, tiểu thư kia cũng xinh đẹp, sẽ làm vợ tốt của Cố Trường Trường Dạ cứ như vậy cưới Giản Trường Dạ đứng ở cửa phòng bệnh, nhìn Giản nhớ rõ Giản Ngưng từng nói với hắn, cô mới là người năm đó cứu sau hắn mới biết được, Giản Ngưng cùng Quan Điềm có quan đó Cố Trường Dạ không phải là không tin Giản Ngưng, chỉ là đối với Giản Ngưng luôn luôn khinh như vậy mà có thể cứu được mạng hắn… Hắn trào phúng cười khinh Ngưng quả nhiên là sống trong tháp ngà, bản thân ngây thơ, cũng nghĩ người khác ngây khi đó nhìn đến khuôn mặt ngây thơ của Giản Ngưng, lại nghĩ đến Quan Điềm đang nằm lạnh trong lòng đất, ngực phẫn nộ không tại đột nhiên hắn nghĩ, Quan Điềm đối với hắn, tình cảm tột cùng là bao nhiêu? Cô cứu hắn, rốt cuộc là cố tình hay vô tình?Cố Trường Dạ thừa nhận, hắn đối Quan Điềm đều là những cảm xúc đầu rung động, một người con gái nguyện ý vì hắn mà hy sinh lớn lao như thế, hắn chưa bao giờ nghĩ tới, hơn nữa còn là một người xa đó hắn chăm sóc cô, mà cô cũng không nói nhiều gì với Trường Dạ sớm đã nghĩ tới, người con gái có thể ở bên cạnh hắn, không cần phải vĩ đại, nhưng ít nhất cũng phải cùng hắn kề vai chiến thể giống như Lâm Đại Ngọc suốt ngày chỉ biết sướt này hắn rất hài lòng với Quan Điềm có một yêu cầu với hắn, là cùng nhau đến trường Đại học của cô, nói chia tay với bạn lòng Cố Trường Dạ băn khoăn, nhưng cũng không nghĩ nhiều, lời cô không muốn nói thì để tùy cô nghĩ nếu cô đã chia tay với bạn trai, vậy tất nhiên là sẽ đến với hắn? Mà cô cũng là kiểu con gái hắn thích, bề ngoài nhu nhược, nội tâm kiên thể không nói, Quan Điềm làm cho hắn xiêu đó hắn nghĩ, sẽ cùng cô đi hết chặng đường tươi đẹp sau giờ hắn nhớ lại rõ ràng, Quan Điềm chưa từng nói cô yêu chưa từng nói cô muốn gả cho hắn. Đánh giá từ 40 lượtCô cuối cùng cũng được gả cho ý trung nhân của mình, người đàn ông mà cô ao ước bấy lâu. Mọi chuyện như cổ tích, ai cũng cho rằng cô đang rất hạnh phúc, thế nhưng, chỉ mình cô biết, đó lại là một cơn ác thêm » Ngôn Tình Nguồn Editor Thư Giỏi Võ 942,678 Hoàn Thành 053829 11/09/2021 tamlinh247 Đánh giá từ 100 lượt Giản Ngưng nhìn xuống bóng của chính mình, lát sau mới động đậy chân, chỉ có điều lần này suýt nữa thì cô đã ngã xuống đất. Lâu không cử động, chân tê không còn cảm giác, thậm chí không đỡ nổi thân thể chẳng có bao sức nặng như cô. Nhanh chóng bám tay vào lan can để tránh tiếp xúc thân mật với mặt đất. Tầm mắt cô rơi xuống dưới lan can, dưới gốc cây là một thảm cỏ xanh mượt. Trước đây cô từng nghĩ, có thể nhân lúc mặt trời chói chang nhất ngồi dưới gốc cây hóng mát, đáng tiếc, cô vẫn chưa bao giờ thực hiện được ý nghĩ đó. Hiện tại, cô nghĩ nếu cô cứ như thế mà nhảy xuống dưới, có phải tất cả sẽ kết thúc? Trước đây cô luôn nghĩ những người tự sát là do họ quá bi quan, hèn nhát, mất niềm tin vào cuộc sống. Bây giờ đến lượt cô, chết cũng cần có dũng khí, sống cuộc sống khốn khổ cũng cần có dũng khí rất can làm bằng inox, tay vừa chạm vào liền cảm thấy rất lạnh, cô nắm chặt lấy lan can, cảm giác lạnh lẽo truyền tận vào trong có thể dũng cảm mà nhảy xuống dưới, như thế tất cả sẽ kết thúc, “kết thúc” hai chữ có bao nhiêu hấp dẫn. Nếu cô thật sự nhảy xuống, sẽ như thế nào, người đàn ông đó sẽ rất hài lòng khi nhìn thấy thi thể của cô. Nét cười kì lạ hiện lên trên khuôn mặt cô, tựa như vẻ quỷ dị của lá cây dưới ánh hơn một tuần cô không ra khỏi nhà, cũng hơn một tuần không nói một lời nào. Những người giúp việc ngoài đáp ứng những nhu cầu cơ bản của cô thì hoàn toàn không chủ động nói chuyện với cô. Họ đều biết cái gì tốt cái gì xấu, biết rằng người đàn ông kia không thích cô cho nên càng tránh xa cô càng tốt, thậm chí còn nhìn cô với ánh mắt đầy thương từ từ khom lưng, dùng tay xoa chân, sau khi hết cảm giác bủn rủn mới quay vào phòng.*** Tựa truyện Tình Yêu Hữu Danh Vô Thực là truyện ngôn tình nói về Giản Ngưng. Cô cuối cùng cũng được như móng ước, gả cho người đàn ông mình muốn lấy. Giống như một giấc mộng đẹp trong câu chuyện cổ tích. Chỉ có mình cô biết, đó thực ra chỉ là một cơn ác bạn đọc khám phá tựa truyện ngôn tình. Giới thiệu Cô cuối cùng cũng được gả cho ý trung nhân của mình, người đàn ông mà cô ao ước bấy lâu. Mọi chuyện như cổ tích, ai cũng cho rằng cô đang rất hạnh phúc, thế nhưng, chỉ mình cô biết, đó lại là một cơn ác mộng. TẢI EBOOK MỚI NHẤT Giản Ngưng đưa Tiểu Địch đi ăn cơm, Tiểu Địch rất vui vẻ, dọc đường đều tủm tỉm ăn cơm, còn chủ động dùng đũa nạt Giản Ngưng phải ăn nhiều Ngưng cười, vừa ăn vừa đút cho Tiểu Địch nói chưa từng được ăn ngon như vậy, vẫn là cùng mẹ ăn mới cảm thấy hạnh phúc Ngưng nhìn gương mặt thoả mãn nhỏ nhắn của Tiểu luôn hi vọng Tiểu Địch có thể trưởng thành hạnh hiện tại thấy Tiểu Địch thoả mãn như vậy, cô lại cảm thấy có chút không cam như là bởi vì Tiểu Địch lúc nhỏ thiếu thốn quá nhiều, mà bây giờ người bù đắp cho thằng bé lại không phải là Địch ăn xong, Giản Ngưng kéo khăn tay lau miệng cho thằng Địch rất ngoan, ngồi yên bất động, chỉ mở to mắt nhìn Giản mặt Tiểu Địch khoẻ khoắn hồng nhuận, trong quán cơm cũng mở lò sưởi, làm cho Tiểu Địch giống như cậu bé từ quả đào tiên chui Ngưng nhịn không được đem Tiểu Địch ôm vào lòng, tốt nhất cả đời đều như vậy, bọn họ không bao giờ tách mơ của cô vĩnh viễn cùng ý trời đối nghịch, một giây trước cô còn hi vọng mình cũng Tiểu Địch mãi mãi đừng tách ra, một giây sau Cố Trường Dạ liền đi thái của hắn quá mức cường đại, từ một khắc hắn bước vào, mọi ánh mắt đều dồn vào hắn chỉ mang theo mục đích bước về phía cô, hoàn toàn bỏ qua ánh mắt mọi Ngưng nhìn thấy Cố Trường Dạ, theo bản năng ôm Tiểu Địch chặt hơn. Tiểu Địch tựa hồ nhìn ra điều bất thường, dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Ngưng lập tức đứng lên, dường như vào giờ khắc này tất cả nhu tình trên mặt cô đều biến muốn bản thân trở nên thật cứng rắn, làm tốt tất cả công tác phòng vệ đối với người đàn ông Trường Dạ dừng trước mặt Giản Ngưng, không quan tâm cô đang làm động tác bảo hộ gì, chính là chỉ nhìn chằm chằm mặt này, có phải hay không sẽ không bao giờ nở nụ cười với hắn nữa? Sẽ không bao giờ nữa?Giản Ngưng cắn môi, nhìn Cố Trường Dạ, ngay cả tim cũng đều quên thể, không thể để hắn mang Tiểu Địch đi.“Thời gian gặp mặt đã hết.” Cố Trường Dạ mặt không đổi sắc nhìn Giản Ngưng bất tri bất giác ôm Tiểu Địch chặt hơn nữa, Tiểu Địch ngẩng đầu lên, không thoải mái kêu một tiếng, “Mẹ.”Giản Ngưng nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn, lúc này mới buông lỏng tay Địch khôi phục trạng thái bình thường, xoay người nhìn đến Cố Trường Dạ, còn đối với hắn cười Ngưng nhìn Tiểu Địch cười, chợt thấy hoảng kia cô tự khuyên lơn chính mình, lớn lên sẽ để cho Tiểu Địch tự đi tìm giờ thấy thằng bé cười với hắn, tim cô tựa hồ như bị đâm vài Trường Dạ nhìn Tiểu Địch trong lòng Giản Ngưng, vươn tay muốn ôm Tiểu Địch còn chưa kịp vươn tay ra, Giản Ngưng đã giấu Tiểu Địch ra phía sau mình, ánh mắt lạnh lùng nhìn Cố Trường Dạ, “Anh lấy hết mọi thứ của tôi, đều không sao Tiểu Địch không được.” Cái khác cô có thể thoả hiệp, nhưng Tiểu Địch là ngoại tuyệt đối không để hắn mang Tiểu Địch mắt cô cùng Cố Trường Dạ giằng co vài giây, hắn mới thu tay, “Tôi có thể cho nó trường học tốt nhất, đồ chơi tốt nhất, quần áo tốt nhất… Em có thể cho nó cái gì?”Sắc mặt Giản Ngưng cứng đờ, cô bặm môi đến trắng bệch, lại vẫn kiên trì, “Tiểu Địch là của tôi.”“Đi theo em để ở cái thị trấn bé xíu kia sao? Ngay cả hộ khẩu cũng không có? Hay là em định dựa vào gã đàn ông nào đó có tiền?” Hắn nói châm chọc, cho dù khoé miệng không nhếch, cũng lộ ra ý cười trào Giản Ngưng bị cắn đến hiện nhàn nhạt dấu răng, lại vẫn kiên trì, “Tiểu Địch là của tôi, của tôi…”Cô một lần lại một lần trần thuật, tựa hồ nói cho người khác nghe, lại tựa hồ nói cho chính cô Trường Dạ liếc cô nửa ngày, lại càng tiến đến gần cô, duy trì tư thế vươn Địch nhanh chóng bắt lấy tay Cố Trường Dạ, làm cho Cố Trường Dạ ôm lấy màn này quả thực làm cho Giản Ngưng cảm thấy hoảng lảo đảo lui về phía sau hai bước, mới rốt cục đứng Địch kéo kéo caravat trên người Cố Trường Dạ, lúc này mới nhìn về phía Giản Ngưng, “Chú nói… À ba ba nói, ăn cơm xong, con cùng ba ba trở về.”Tiểu Địch nói xong, liền quay đầu, không nhìn tới mặt Giản Ngưng trừng mắt nhìn Cố Trường Dạ, hắn đoạt đi hết thảy của cô, làm tổn thương cô, đến cuối cùng ngay cả Tiểu Địch cũng muốn mang muốn xông qua như một người đàn bà chanh chua, đanh đá, giằng co hắn, náo loạn với hắn, nhưng trước mặt Tiểu Địch, cô lại không làm Trường Dạ nhẹ nhàng vỗ vỗ Tiểu Địch, liếc Giản Ngưng một cái, rồi ôm Tiểu Địch xoay người rời Ngưng loay hoay cả một buổi chiều, không biết cuộc sống của mình như thế nào mới có thể tiếp Địch thế nhưng nguyện ý đi theo người đàn ông kia, đây mới là điểm mấu chốt, hung hăng giáng vào lòng không trách Tiểu Địch, là chính cô vô dụng, không cho nó được đời sống vật chất tốt thể mua cho nó đồ chơi, cũng không thể mua cho nó quần áo ấm chí vào mùa đông cũng không có lò không làm được một người mẹ tốt, tất cả đều là lỗi tại trở lại biệt thự, hôm nay lúc rời đi, vốn không có ý định trở lại nơi này, chỉ cần mang Tiểu Địch rời khỏi là tốt nghĩ qua, Tiểu Địch sinh ra, Cố Trường Dạ hẳn cũng sẽ không quá ghét, cũng không thể quá vậy, đem Tiểu Địch trả lại cho cô, là biện pháp tốt Cố Trường Dạ thật sự ghét cô gả cho người đàn ông khác, vậy cô có thể hứa với hắn, đời này sẽ không lập gia đình, sẽ chỉ cần Tiểu Địch cùng cô bước rồi, cô chính là như vậy, vô dụng liền vô dụng, yếu đuối liền yếu đuối về tới đây, giống như tự vả chính nói không cần về, đảo mắt một cái đã dùng hành động phản chờ Cố Trường Dạ về, muốn hỏi hắn nghĩ cái gì, rốt cuộc muốn thế nào mới bằng lòng trả Tiểu Địch lại cho cô? Có phải hay không nhất định bức cô chết mới bằng lòng cho qua hết thảy?Cô mơ mơ hồ hồ ngồi trong sân, trong đầu hiện lên vô số ý một ý nghĩ hiện ra, lại càng làm cho cô cảm thấy thất người giúp việc lên nhắc nhở cô vào nhà, nơi này gió lớn, dễ sinh bệnh, nhưng cô đều bất lạnh thì tính gì, cô đã mất hết tri giác từ lâu Trường Dạ tận lúc hoàng hôn mới trở về, dường như đoán được cô đã về tới đây, nhìn thấy cô cũng không chút nào ngoài dự đến đứng đối diện Giản Ngưng, nhìn cô cười cười, “Xem ra em đang dùng hành động thực tế buông tha Tiểu Địch?”Những lời này của hắn, đột nhiên kéo cô trở Ngưng bất mãn trừng hắn.“Tôi không cho phép một thân thể bệnh tật xuất hiện trước mặt Tiểu biết rằng bây giờ nó là con trai duy nhất của Cố Trường Dạ tôi, tuyệt đối không thể có bất kì tổn hại.” Hắn nói gằn từng chữ, thấy cô cắn cắn môi, không khỏi có vài phần đáng thương, lúc này mới dời tầm mắt đi chỗ Ngưng miệng run rẩy, “Anh muốn thế nào mới có thể trả Tiểu Địch lại cho tôi?”“Tiểu Địch là con tôi.” Cái gì mà trả lại cho cô, nguyên bản chính là con hắn, cô tốt nhất nên nắm rõ điểm Ngưng muốn khóc lại không khóc được, “Anh có thể tìm vô số phụ nữ sinh con cho tôi chỉ có một mình Tiểu Địch, anh buông tha tôi, được không?”“Lời nói dễ nghe như vậy, ai biết em có thể đi tìm người đàn ông khác sinh con hay không? Em không phải không có khả năng này.” Cố Trường Dạ hừ lạnh.“Anh…”“Tôi nói sai sao?” Hắn nhướng mi, “Đừng nghĩ giả bộ đáng thương, đáng thương vô dụng. Em nếu biểu hiện tốt, làm tôi cao hứng, tôi có thể cho em gặp Tiểu Địch một chỉ muốn chọc giận tôi… Vậy đừng nghĩ đến việc gặp lại Tiểu Địch.”“Cố Trường Dạ, anh có còn là con người không?”“Đừng mơ mộng những thứ không có bằng lấy lòng tôi, tôi cao hứng, có thể để em thấy Tiểu Địch.”Giản Ngưng tức giận đến hô hấp kịch liệt, “Tôi còn có cái gì để lấy lòng anh?”Cố Trường Dạ híp mắt đánh giá cô hồi lâu, mới từng bước tiến đến, đôi mắt tựa hồ mềm nhũn, “Đừng tự coi thường bản thân.” Hắn vươn tay, vuốt ve cổ Giản Ngưng, lại di chuyển đến xương quai xanh vẽ vài vòng, kề sát bên tai cô, nói nhỏ, “Có lẽ đối với thân thể em, tôi còn cảm thấy rất hứng thú.”“Anh…” Giản Ngưng nghiến răng nghiến lợi.“Trừ bỏ điều này, em còn có thể làm cái gì?” Cố Trường Dạ đối với phản ứng của cô tỏ vẻ khinh Ngưng hất tay hắn ra, “Anh đừng nằm mơ, tôi có chết cũng không nằm dưới thân ghê tởm anh…”“Ghê tởm? Em trước kia không phải rất vui vẻ đón nhận sao?” Hắn hoàn toàn bỏ rơi thái độ cô, còn dùng tay vuốt mặt cô, “Đừng nói vội, suy nghĩ thật là cách duy nhất, trừ phi em đời này không muốn gặp Tiểu Địch nữa.”“Anh… Hỗn đản.”“A…”“Cố Trường Dạ, anh không chết tử tế được.”Cố Trường Dạ thu hồi tay, sửa sang lại chút y phục, “Xin lỗi, tôi vừa coi số mạng, có thể sống lâu trăm nguyền rủa tôi, cần tự biết bản thân có thể đụng đến tôi hay không.”Giản Ngưng tựa hồ đã dùng hết tất cả khí lực, ngay cả một câu đều nói không nên nhìn bóng lưng hắn rời luôn là như vậy, hắn muốn làm gì thì sao ông trời không thể chiếu cố cô? Điều cô muốn cho tới bây giờ cũng không nhiều, vì sao cuộc sống lại gian nan như vậy?.

tình yêu hữu danh vô thực